Có nhu cầu đăng bài quảng cáo liên hệ [email protected], cảm ơn !

Vụ cầm thế ô tô thuê ở Ninh Hòa: Cần xác định lại một số nội dung

Thứ hai - 13/01/2020 11:59
Từ kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo, vừa qua, cấp phúc thẩm đã mở phiên tòa xem xét và nhận thấy bản án sơ thẩm có một số nội dung xác định chưa đúng. Báo Khánh Hòa điện tử, Cơ quan của Đảng Bộ, chính quyền và nhân dân tỉnh Khánh Hòa
Vụ cầm thế ô tô thuê ở Ninh Hòa: Cần xác định lại một số nội dung

Từ kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo, vừa qua, cấp phúc thẩm đã mở phiên tòa xem xét và nhận thấy bản án sơ thẩm có một số nội dung xác định chưa đúng.


Thuê ô tô rồi đem cầm thế


Theo hồ sơ sơ thẩm, với ý định chiếm đoạt tài sản, chiều 8-6-2017, Lê Vũ Nguyên (sinh năm 1989, trú Tây Hòa, tỉnh Phú Yên) thuê ô tô của bà Phạm Thị Như Kiều để đi du lịch. Bà Kiều đồng ý và gọi cho lái xe Phan Minh Trị đi đón Nguyên cùng bạn là Hồ Thị Hồng Ngân, Nguyễn Chí Huấn. Đến Ninh Hòa, Nguyên thuê khách sạn để cả nhóm nghỉ ngơi. Khoảng 18 giờ 30 phút cùng ngày, Nguyên nói dối bỏ quên đồ trong xe để mượn ông Trị chìa khóa xe lấy đồ. Ông Trị tin, đưa chìa khóa xe cho Nguyên. Có chìa khóa, Nguyên bèn nhờ Huấn chở đến nhà một người dân ở Ninh Hòa, nói dối là xe của Nguyên và thế chấp lấy 50 triệu đồng. Về khách sạn, Nguyên nói với ông Trị chuyện thế chấp xe và hứa chuộc lại. Nhưng đến ngày 23-6-2017, Nguyên vẫn không trả xe nên ông Trị báo cho bà Kiều biết và làm đơn tố giác. Kết luận định giá tài sản xác định giá trị chiếc ô tô biển số 78A-012.29 là 266 triệu đồng.

 

Hội đồng xét xử phúc thẩm tuyên án.

Hội đồng xét xử phúc thẩm tuyên án.


Ngày 27-8-2019, Tòa án nhân dân thị xã Ninh Hòa tuyên phạt bị cáo Nguyên 7 năm 6 tháng tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Sau đó, bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.


Một số nội dung chưa đúng


Tại phiên tòa phúc thẩm, sau khi xem xét lời khai và các tài liệu, chứng cứ, đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh đề nghị hủy bản án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại. Lý do là cấp sơ thẩm đã xác định sai tư cách tố tụng khi nhận định bị hại là ông Trị; người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan là bà Kiều.


Hồ sơ thể hiện, trước đó, Nguyên đã nhiều lần thuê xe của bà Kiều. Ngày 8-6-2017, Nguyên đã gọi điện thoại trực tiếp cho bà Kiều để thuê xe. Hai bên đã hợp đồng miệng thống nhất giá thuê, rồi bà Kiều mới điều lái xe Trị tới chở Nguyên. Lời khai của bà Kiều đều khớp nội dung này. Bị cáo cũng khai nhận thuê xe nhằm chiếm đoạt. Giấy chứng nhận đăng ký xe, hợp đồng bảo hiểm xe cơ giới đều mang tên bà Kiều. Quyết định trả lại vật chứng; biên bản về việc trả lại đồ vật, tài liệu đều trả lại ô tô là tài sản của bà Kiều. Cáo trạng cũng kết luận: Bị cáo nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản từ trước, nên ngày 8-6-2017 thuê xe của bà Kiều do ông Trị làm tài xế đi vào Ninh Hòa để chiếm đoạt tài sản. Nhưng bản án sơ thẩm lại tuyên buộc bị cáo Nguyên bồi thường cho bị hại Trị 13,8 triệu đồng, là tiền thuê xe mà bị cáo phải trả cho bà Kiều (800.000 đồng/ngày) như đã thỏa thuận trước đó cho đến ngày chiếm đoạt xe.


Bên cạnh đó, kết luận định giá chiếc ô tô mua vào tháng 8-2014 có giá trị 266 triệu đồng (giá trị tài sản 380 triệu đồng, khấu hao 30% còn 266 triệu đồng)  nhưng không đưa ra căn cứ định giá. Hội đồng giám định chưa căn cứ vào các tài liệu khác như lời khai của chủ sở hữu, giá trị của đời xe, khấu hao tài sản... Do đó, chưa có căn cứ kết luận giá trị thực của tài sản bị chiếm đoạt. Mặt khác, cáo trạng truy tố bị cáo chiếm đoạt chiếc xe mang biển số 79A-012.29; còn bản án lại tuyên đối với chiếc xe biển số 78A-012.29.


Hồ sơ còn có dấu hiệu bỏ lọt. Ngày 18-10-2018, bị cáo Nguyên có đơn tố giác Huấn đã cùng bị cáo thực hiện tội phạm. Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Nguyên khai, sau khi cầm thế đã đưa cho Huấn 20 triệu đồng, có Hồ Thị Hồng Ngân chứng kiến; còn 30 triệu đồng được tiêu chung cho cả nhóm như: trả tiền phòng, tiền ăn..., có dấu hiệu của tội tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có.


Hội đồng xét xử phúc thẩm nhận định, chiếc ô tô biển số 78A-012.29 đứng tên bà Kiều nên việc tòa cấp sơ thẩm không xác định bà Kiều tham gia tố tụng với tư cách bị hại là thiếu sót, ảnh hưởng đến quyền lợi của bà. Việc tuyên buộc bị cáo Nguyên bồi thường cho ông Trị cũng không đúng vì ông Trị chỉ là người làm công cho bà Kiều. Ngoài ra, bị cáo Nguyên có đơn tố cáo đối với Huấn, tòa cấp sơ thẩm đã trả hồ sơ để điều tra bổ sung nhưng chưa được làm rõ... Do đó, cấp phúc thẩm quyết định hủy bản án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại.


N.VŨ

 

Tiêu điểm
Tin mới
Nhà đất
Xã hội
Tổng hợp